: TVO 24H: 2019-07-01 15:20:12
Lượt xem: 21091
H.Man và Phạm Tấn Dũng ra mắt thơ mới
THƠ VÀ ĐỜI SỐNG
H.Man và Phạm Tấn Dũng ra mắt thơ mới
Chiều ngày 29 tháng 6 tại cơ quan của Hội Văn Học Nghệ Thuật Tỉnh Quảng Nam, hai nhà thơ H.Man và Phạm Tấn Dũng đã có buổi giao lưu, giới thiệu hai tác phẩm thơ mới “ Trong mênh mông gió cát” H.Man và “Nhật ký gió cuốn” Phạm Tấn Dũng.
Đây là tập thơ thứ 8 của H.Man và tập thứ 2 của Phạm Tấn Dũng, được trân trọng giới thiệu đến với bạn bè văn chương thi sĩ cũng như người yêu thơ.
Buổi ra mắt 2 tập thơ
Tôi có may mắn được nhà thơ H.Man tin tưởng chia sẻ những nỗi lòng của anh “ Thơ đối với anh là đền thiêng. Vì thế nỗi nhớ, nỗi buồn, nỗi đau trong thơ cũng có phần linh hiển”. Anh yêu thơ và tự làm khổ mình, bởi nhà thơ trong thời buổi 4.0 này thì nó chỉ là cuộc chơi nhiều mơ mộng và đầy tốn kém. Theo nhiều nhà nghiên cứu phê bình văn học như TS.r Kim Liên, TS.Nguyễn Khắc Sính, và các nhà thơ Phùng Tấn Đông, Lê Anh Dũng, Nguyễn Chiến ...” thì H.Man chọn lối thơ truyền thống, cấu tứ quen thuộc, câu chữ bình dị, và dưới câu chữ bao giờ cũng phập phồng cảm xúc. Thơ H.Man là thơ dễ đọc, dễ đi vào lòng người, vì vậy có nhiều độc giả. Nhưng thơ anh không hề dễ dãi. Anh dụng công trong cách lập ý, cách chọn hình ảnh, nhiều khi tỏ ra là một tay thơ tài hoa.” Đọc bài thơ “Sông vẫn âm thầm chảy” của H.Man:
Như con chim cũ gọi bầy
Ngày em thả gió lên đầy bến sông
Tôi về lặng giữa trời không
Thương câu thơ úa giữa dòng thời gian
Ừ thôi mây bay qua ngàn
Mù sương nhuộm kín mấy hoàng hôn xưa
Hỏi thầm đã thật yêu chưa
Bao nhiêu sóng vỗ cho vừa lòng đau
Một dòng chảy giữa đời nhau
Chở Bao cát sỏi mà bày tịch liêu
“Phạm Tấn Dũng thuộc về một câu thơ khác. Cũng đề tài quê hương, mẹ, dòng sông, cánh cò ... nhưng Phạm Tấn Dũng viết khác người anh thi sĩ của mình. Anh chọn lối viết “soi vào tâm thức” và thường sử dụng thủ pháp đồng hiện, kết cấu phi tuyến tính. Anh thường trộn lẫn thực với mơ, xáo trộn không gian thời gian, “phi lí” đến lạ nhưng giàu sức sống. Thơ anh là những ký ức rời được “lắp ghép” bằng chất kết dính của cảm xác. Nhờ có cảm xúc mà những hình ảnh vốn xa lạ đặt cạnh nhau bỗng lung linh và giàu ý nghĩa.”:
Những hạt mưa trôi theo sóng nước
Những nếp nhăn tròng trành
Giữa đại ngàn vút bóng thiên di
Những chiếc lá vàng rã mục chiều thu
“Thơ Phạm Tấn Dũng và H.Man đi hai con đường khác nhau để mon men đến xứ sở của cái đẹp và không thấy họ thể hiện điểm gì chung; và họ không thích thơ nhau. Đây lại là điều may mắn cho thơ. Thơ Quảng Nam có hai gương mặt, với những nếp nhăn khác nhau, có hai giọng điệu tuy chưa là sơn ca, họa mi nhưng điều gì đó rất riêng, không lẫn vào nhau, cũng không lẫn vào ai.”
Nhưng tôi rất thích nhận xét của Phạm Quy về H.Man là: “H.Man sống trên đời có cái gì đó giống như Tam Tạng trên đường thỉnh kinh, lương thiện đến nỗi lơ ngơ, lơ ngơ vì quá ư lương thiện.” hay “Anh có vẻ là một đạo sĩ khổ hạnh.”
Lưu Trường Giang